Truyện Sex Ác giả ác báo – Tác giả BoyTimGirls

Phần 17

“A…ư….sâu…sướng quá…bạch…bạch…a….ư”

“Bạch….bót thế…hôm nay em tuyệt quá…ư…bạch bạch”

Những âm thanh rên rỉ phát ra từ hai thân ảnh đang quấn lấy nhau trên giường lớn, đó là Long và Ánh Kim, gã để hai chân cô gác lên vai, từ trên nắc những cú mạnh nhất, sâu nhất vào âm hộ người đàn bà phía dưới thân mình.

“A…sâu quá….mạnh quá….em buồn đái quá anh…ư…ư” Ánh Kim rên rỉ.

“Đái đi em…bạch….bạch…bạch….”

“Ư…a…em…xè…xè…ư…ư” Quá kích thích, Ánh Kim không kìm nổi bản thân trước những cú nắc vũ bão của gã, âm hộ cô co giật phun ra dòng nước tiểu, chảy tràn ra cả giường lớn.

“Bạch…bạch….sao hả…hôm nay em sướng quá hả….bạch….bạch”

“Em không….em…ư…a…ư…a…nhanh quá….”

Nắc thêm vài cái thật sâu nữa, Long mới rút cu ra, kéo Ánh Kim qua một cái giường khác, gã nằm ngửa, dương vật chỉa thẳng lên trời, Long ra hiệu cho cô ngồi lên. Ánh Kim ngoan ngoãn cầm cái dương vật đen dài của gã, nhắm thẳng mép âm hộ của cô mà ngồi xuống.

“Ót…ư…a…vào tới tử cung em rồi…ư…a”

Long mỉm cười, hai tay gác sau đầu nhìn cô một cách khiêu khích.

“Anh…anh…ư…a…ư” Cô biêt gã muốn cô làm gì, khẽ liếc hờn dỗi cô bắt đầu nâng mông nhấp vào dương vật gã.

“Em…anh vẫn nhớ điệu nhảy Ấn Độ của em…múa cho anh xem đi”

“Nhưng mà…ư…a..nhưng…cu anh còn ở bên trong….ư….còn sâu như thế…a” Cô rên rỉ.

“Ngoan…ư…chiều anh nào…ư” Gã ưởn mình, chọc cu lên thật cao trước mỗi cú nhấp của Ánh Kim làm cô sắp chịu không nổi.

“A…đừng…em múa…ư…đừng…em múa mà…a…a”

Ánh Kim thả đôi tay đang chống lên thân gã, điểm tựa duy nhất của cô bây giờ chỉ là dương vật của Long đang ở sâu bên trong âm hộ, cô bắt đầu múa điệu múa Ấn Độ.

“Thoải mái…ư…thật kích thích…a” nhìn thân hình nóng bỏng đang uốn éo trên dương vật mình khiến Long hưng phấn không nhỏ.

“Ư…a…ư…a” Ánh Kim rên rỉ, cô hòa nhập vào điệu múa của nhục dục, của xúc cảm.

Ánh Kim múa gần xong bài thì Long bỗng nhiên gầm lên, đè cô ra nằm giữa, hai chân cô giang rộng, gã nhanh chóng ép sát nắc như một cái máy vào âm đạo cô.

“Ư…a…cho em….cho em hết đi anh….ư…a” Cô hiểu gã sắp đạt cực khoái.

“Bạch….bạch….anh ra……ư” Long chọc mạnh một cú lút cán vào âm hộ Ánh Kim, rùng mình phun toàn bộ tinh hoa vào sâu bên trong.

“Ân…em làm gì vậy”? Nhìn Ánh Kim nhanh chóng co người lại, hai tay chống hai bên, nâng mông lên cao, Long kì quái hỏi.

“Tăng khả năng thụ tinh, em muốn tinh dịch của anh không chảy ra ngoài”

“Chụt..chụt” Nghe Ánh Kim nói, gã đã biết cô muốn làm gì, Long tiến tới trao cho cô nụ hôn yêu thương lên trán.

Sảnh khách sạn, Cường được phân công cảnh giới ở khu vực này, gã đã đem Phượng từ Hồng Kông về mấy ngày trước. Xung quanh gã không có ai ngồi cạnh trừ vài tên đàn em mặc dù đây là khu vực thường xuyên đông khách ngồi. Bọn chúng cũng phải bụm miệng ngăn cơn buồn nôn nhìn đàn anh đang chơi trò móc cứt mũi vo thành cục, nãy giờ gã đã vo thành một viên bi lớn rồi, thật ghê tởm.

“Anh…” Một tên gọi Cường rồi ngoắc đầu ra hiệu về phía cửa khách sạn. Có bốn gã đàn ông người Nhật đang bước vào. Đó là Đệ Nhất đến Đệ Tứ, Đệ Ngủ đã bị Long bắn chết.

Bốn tên sát thủ bước đi lạnh lùng tiến về bàn tiếp tân thì bỗng dưng bị chặn lại bởi một tên thanh niên, gương mặt bặm trợn, chính là Cường.

“Bọn mày vào đây làm gì, biến” Cường khinh bỉ nói với 4 gã trước mặt.

“Chúng tôi tới thuê phòng” Đệ Nhị nói.

“Hết phòng, biến”

“Mày là ai?” Đệ Nhị nheo mắt nhìn Cường nói.

“Tao là ông nội chúng mày, biến”

“Mày ngại sống lâu?” Đệ Nhất gằn giọng nhìn Cường đe dọa, gã cũng không nhịn nổi.

“Ông nội chúng mày sống không lâu thì sao đẻ ra được mấy thằng cháu như bọn mày” Cường khinh khỉnh bắn cục cứt mũi vừa vo xong lên mặt Đệ Nhất, dính ngay trên má gã rối lớn tiếng nói.

“Mày dám…” Đệ Nhất tức giận tột độ thò tay vào túi áo, định lôi ra khẩu súng thì một tên phía sau cản lại, thì thầm vào tai gã điều gì đó.

“Được, chúng ta đi, mày coi chừng đó” Lấy lại bình tĩnh, Đệ Nhật lau đi cục cứt mũi dính trên má, nói với Cường rồi cả đám bỏ đi ra ngoài dưới ánh mắt khinh thường của Cường.

Trên chiếc xe Toyota đỗ cách khách sạn vài con phố.

“Đệ Nhất, bọn nó chắc đã phong tỏa ngõ vào của khách sạn hết, làm sao chúng ta tiếp cận được mục tiêu” Đệ Nhị lên tiếng, chúng vừa nhận được tin báo mục tiêu ở khách sạn này.

Trầm tư suy nghĩ, Đệ Nhất thấy một chiếc xe tải chạy ngang qua, bên trên có khi ‘trung tâm bảo hành Nguyễn Kim’ hai mắt gã phát sáng. Đệ Nhất ra lệnh cho tên cầm lái :

“Mau, đuổi theo chiếc xe tải phía trước”

Mười mấy phút sau, trong một hẻm nhỏ, 3 gã đàn ông mặc đồng phục nhân viên bảo hành Nguyễn Kim bước về phía khách sạn.

“Anh…” Một tên đàn em lại ra hiệu cho Cường khi thấy ba gã bước vào.

“Nhân viên bảo hành à!” Cường nhìn ra ngoài, thấy 3 gã cũng định tiến tới kiểm tra thoáng một phen, không ngờ lúc ấy một gã mặc vest đen cũng bước vào, đi về phía Cường làm gã tập trung chú ý, bỏ qua 3 nhân viên bảo hành kia.

“Mày quay lại đây làm gì?” Cường lớn tiếng hỏi.

“Tao muốn biết tên mày thôi” Đệ Tứ mỉm cười nhìn Cường nói.

“Tao là ông nội của mày mà mày không biết tên, má thằng cháu mất dạy này, nhớ cho kĩ, ông nội tên Cường” Gã trợn mắt hét to.

“Cường, được rồi tao nhớ kĩ tên này” Nhìn thấy đồng bọn đã bước vào trong thang máy, Đệ Tứ cũng không dây dưa nữa, gã bước ra về.

Trong thang máy:

“Đệ Nhất, bọn nó ở tầng 4, chắc chắn có canh gác, kế hoạch là gì?” một tên lên tiếng hỏi.

“Lên tầng 5, đi cầu thang bộ xuống, chuẩn bị đầy đủ đi” Đệ Nhất nói.

3 gã dừng thang máy ở tầng 5 rồi bước ra, men theo cầu thang bộ xuống tầng 4, nơi mà Long đang ở.

“Chíu…chíu….chíu” Vừa mở cửa cầu thang tầng 4, ba tên sát thủ đã ra tay, đàn em của Long đang canh chừng bị bất ngờ trước cuộc tập kích, 3 người gục tại chỗ.

“Có địch…có địch” Vài tên la lên, báo động cho đồng bọn.

“Chíu..chíu…chíu…chíu” Tầng 4 nhanh chóng biến thành bãi chiến trường của hai bên, dù sao đàn em của Long cũng là giang hồ thông thường, ít cầm súng nên dần dần bị đám sát thủ hạ gục.

Trong phòng, Long đang ôm Ánh Kim ngủ nghe thấy tiếng la hét, biết có chuyện, gã khoác áo, cầm khẩu súng shotgun trên bàn, mở cửa bước ra.

“Đoàng….đoàng” Long hướng phía ba tên sát thủ nổ súng.

“ĐM…thằng điên…Đệ Nhất làm sao giờ” Đệ Nhị quay sang hỏi Đệ Nhất, tiếng súng nổ thì CA sẽ nhanh chóng đến đây, càng dây dưa thì chúng sẽ càng khó thoát.

“Rút” Đệ Nhất lạnh lùng lên tiếng, lần này không ngờ Long cho nhiều đàn em canh gác đến vậy làm bọn chúng không thể nhanh chóng tiêu diệt mục tiêu được.

Vài chục phút sau, CA đã nhanh chóng phong tỏa khách sạn, trên tầng 4 ngổn ngang, vết đạn bắn, máu, người chết, nơi đây như một chiến trường thật sự trong lòng thành phố sầm uất. Long và đàn em đã rút đi trước đó vài phút, trong cuộc tập kích này, 8 tên đàn em của gã đã nằm xuống, Long ngồi trên xe gương mặt âm trầm đáng sợ.

Điện thoại Long reo lên, nhìn vào màn hình, là số của Sĩ, Long nheo mắt bắt máy.

“Alo”

“Long hả, không ngờ số chú cao thế, bên cạnh hẳn là Ánh Kim hả”

“Đừng nói những lời vô nghĩa, mày muốn gì?”

“Muốn gì? Tao muốn chúng ta gặp nhau giải quyết một lần luôn, mày đồng ý chứ”

“Được, tao cũng đang muốn như thế”

“Làm anh tao cho mày quyết định địa điểm, sao hả?”

“Được, vì câu nói này của mày tao sẽ cho mày toàn thây”

“Haha, tốt, tao cũng như thế…tít…tít”

Bỏ máy xuống, Sĩ mỉm cười nốc một hơi sạch ly rượu trong tay mình.

“Nó sẽ không giở trò chứ ?” Dũng ở bên cạnh hỏi.

“Nó giở trò hay không thì không biết, nhưng chúng ta nhất định phải chơi trò chơi rồi, thời buổi nào rồi còn chơi trò anh hùng đối đầu nhau trực tiếp nữa, bây giờ nắm đấm lớn cũng phải quỳ gối trước đồng tiền thôi, haha”

“Mày nghĩ hiện nay loại người nào là đáng sợ nhất” Lại uống thêm một ly rượu, Sĩ quay sang hỏi Dũng.

“Em nghĩ là loại người nham hiểm, biết cách ẩn dấu, sẵn sàng cắn ngược lại khi có đủ vốn liếng” Dũng ngẫm nghĩ một hồi rồi trả lời.

“Haha, sai, dù là bọn chúng cũng phải sợ một loại người khác….đó là loại người không sợ chết, bất cần đời”

“Nhưng đi đâu kiếm ra những người như vậy”

“Xem ra em ít tiếp xúc với xã hội tầng dưới, haha, đó là những tên nghiện nhiễm HIV, bọn chúng là loại nguy hiểm nhất, ai gặp cũng phải tránh xa, haha”

“Ý anh là…” Dũng sáng mắt nhìn Sĩ.

“Cho chúng nó xài loại ma túy mạnh nhất rồi thì khi hết thuốc, cơn nghiện cuả bọn nó sẽ rất kinh khủng, đưa cho bọn nó con dao, kêu chúng nó đi chém cho chúng ta vài người rồi sẽ có hàng xài thoải mái, mày nghĩ bọn nó sẽ làm gì, haha”

“Hay, tuyệt, bọn nó đằng nào chả chết nên dưới cái chết sẽ không sợ hãi nữa, chúng ta có thể thuê được những tên liều chết với giá tiền rẻ mạt”

“Đúng vậy, ngày mai em phụ anh chuẩn bị việc này, đợi thằng Long cho thời gian thì 3 ngày trước đó em nhốt chúng lại để đến lúc ra tay cơn nghiện của bọn nó sẽ đến tận cùng, em biết chưa”

“Vâng”