TRUYENSEX.PRO ⚡- Truyện Sex Hay, Truyện Dâm, Truyện XXX, Truyện Người Lớn
Chiếc xe khách từ từ vô bến, mọi người tay xách nách mang nhốn nháo chuẩn bị đi xuống xe. Lợi vẫn bình thản ngồi nhìn lơ đãng, hắn có cái gì đâu mà chuẩn bị, cái túi xách nhỏ loại du lịch mang hờ hững trên tay là tất cả hành trang của chàng, chỉ vậy thôi, vừa gọn gàng vừa tiện lợi. Gia đình Lợi thuộc vào loại khá giả ở cái vùng quê trù phú này. Ông bà Tám nhờ chăm chỉ làm ăn nên cũng có một số vốn, ông xây lại căn nhà theo kiểu Tây, đổ móng thật cao, có bậc tam cấp đi lên, cổng sắt. Đứng bên ngoài nhìn vô mọi người sẽ thấy ngay cái hồ cá tai tượng chiểm chệ ngay trước cửa như biểu tượng cho sự giàu sang phú qúy. Chẳng thế mà ông bà Tám đã cho...
N… N sinh ra trong một gia đình nho học, cả cha và mẹ N đều là giáo viên, trong thời kỳ kháng chiến ác liệt cha mẹ N vẫn miệt mài đem con chữ cho các em học sinh. Trong một lần dạy học, cha N mất khi trường bị đạn pháo cày nát, từ đó một mình mẹ N nuôi N khôn lớn. Chiến sự đến hồi khốc liệt rồi hòa bình cũng bắt đầu tràn về, Cu N ngày nào đã là một chàng trai 16 cao to khỏe mạnh. N vẫn là một học sinh xuất sắc về nhiều lĩnh vực, khi còn là học sinh trung học N đã chế tạo ra những ứng dụng cực kỳ hữu hiệu cho gia đình và làng xóm, ngày đó vẫn chưa có nhiều cơ chế đãi ngộ nên tài năng N chỉ được thầy cô ghi nhận...
Chào các bạn, mình tên Lê 24 tuổi, mình làm công nhân may ở một công ty may của Đài Loan. Mình lấy chồng hơn năm rồi nhưng chưa có em bé. Mình thật ra không phải là nhà văn chuyên viết truyện hay tiểu thuyết gì cả, vì thiệt tình vì mình chỉ là công nhân, trình độ mình không có gì, văn chương này nọ thì mình cũng mù cho nên mình viết kể lại nội dung có lủng củng các bạn cũng bỏ qua đừng cười mình nha, vì ý mình muốn kể lại câu chuyện thật của mình và chia sẻ cùng các bạn nữ. Nói mình là người đoan trang thì cũng hơi quá nhưng mình cũng không phải là loại người lẳng lơ này nọ, lúc chưa lấy chồng mình cũng có trải qua 1 mối tình, lúc đó yêu anh ấy mình cũng...
“Anh cứ đi luôn đi đừng về nhà này nữa đừng tưởng tôi không biết anh làm gì ở đó và đi với ai đâu nhé“ Dung cúp máy kệ đầu dây bên kia ông chồng lí nhí phân trần. Vớ lấy cuốn sách đọc một lát, cô cảm thấy bực bội nóng bức dù máy lạnh trong nhà chạy hết cỡ. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên chồng cô có quan hệ với người phụ nữ khác nhưng không hiểu sao Dung cứ có cảm giác nghèn nghẹn nơi cổ họng. Chồng cô là một giám đốc của một công ty lớn, do đặc thù cong việc nên anh ấy phải đi công tác, Dung cũng thường xuyên nghe phong phanh trong các chuyến công tác chồng cô có quan hệ với những cô gái nhưng đó cũng chỉ là tin đồn dù cô biết đó là...
Nguyễn Quốc Hưng, sn 1958 người huyện Lập Thạch, Vĩnh Phúc. Sau chiến tranh, năm 1977, Hưng kết Duyên cùng cô gái Nguyễn Thị Thoa, tuy không phải là sắc nước hương trời nhưng cô Thoa cũng là một trong số ít những cô gái có vóc dáng cao ráo, thân hình đẫy đà và gương mặt khá xinh đẹp. Hưng là một người đàn ông siêng năng, nên mọi người đều nghĩ rằng cô Thoa may mắn. Hưng có cơ ngơi đất vườn, có nhà 3 giang hẳn hoi nên coi như cô Thoa khá may mắn vì ở cái xứ này hầu hết đều nghèo khó. Hai vợ chồng chung sống hơn một năm thì sinh được một cô con gái xinh xắn đáng yêu đặt tên là Nguyễn Thị Nhi sn 1979. Những tưởng gia đình nhỏ thật hạnh phúc nhưng như lời người xưa thường nói,...
Tuấn và Huyền cưới nhau ít lâu sau khi Tuấn tốt nghiệp đại học Sài Gòn. Hai vợ chồng dành dụm tiền mua được một căn nhà nhỏ nằm không xa Tuấn tâm thành phố, tiện cho việc Huyền đi dạy học ở một trường nhỏ. Sau một thời gian làm việc, Tuấn được ông chủ gọi tới văn phòng, “anh làm việc rất có năng lực, chúng tôi tin tưởng anh và muốn giao cho anh theo dõi công trình của hãng ở Đà Lạt một năm. Nếu anh đồng ý, anh sẽ được tăng 25% lương”. Tuấn rất mừng nhưng còn lo ngại, không biết anh đi vắng thì ai có thể giúp vợ anh làm những việc nặng trong gia đình. Khi Tuấn nói chuyện với Huyền việc anh sẽ đi Đà Lạt và chỉ về nhà vào ngày nghỉ cuối tuần, Huyền rất mừng cho chồng...
Em vừa sang tuổi 20, em từng yêu ai và nghĩ rằng sẽ không bao giờ yêu vì trong tâm trí em tình yêu là 1 chuỗi những lo lắng buồn vui phức tạp. Em sống hồn nhiên vô tư như bao thiếu nữ tuổi mơ mộng khác … Thế rồi em gặp anh, rất vô tình và ngẫu nhiên anh đi vào cuộc đời em khi mà em chưa kịp 1 lần định hướng. Mình yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên tại buổi tiệc sinh nhật của bạn em và nhờ nó mà anh biết em… Yêu nhau 3 tháng anh nhiều lần muốn vượt ranh giới nhưng em nhất quyết giữ đến ngày mình thật sự bên nhau. Nhiều lần cũng vì chuyện đó mà mình gây nhau nhưng vì yêu nên mình lại hoà … Những lần đi chơi hẹn hò ngoài việc hôn nhau, ôm...
Sau những ngày cuồng nhiệt cùng đội tuyển VN, tôi mệt nhoài trên giường hết ngày chủ nhật. Tối đến buồn chân buồn tay thôi thì lách cách xách xe chạy lên phố nhâm nhi cốc cafe hưởng cái không khí những ngày cận Tết. Đang ngồi nhâm nhi cốc cafe… đến 10h đêm thấy thật sự buồn và cô đơn… Đang định đứng dậy đi về trùm chăn tiếp thì đứng hình 30s, nhìn thấy bóng hình thân quen. Em ấy cũng ngồi yên trên xe nhìn mình rồi 2 đứa nở nụ cười chào nhau. Tôi: Em đi đâu đấy??? Em: Em vừa đi ra chỗ con bạn về vào đây mua cốc sinh tố cho mẹ… Thế là 2 đứa lại ngồi xuống hàn huyên đủ mọi chuyện… Chúng tôi đã chia tay được 2 năm. Trong 2 năm ấy em đã yêu một người khác và...
Anh thường gọi cho cô tuần 3 đến 4 lần, vào những ngày chẵn buổi tối. Hai người toan tính dặn dò nhau, buổi tối bên này tức là buổi sáng bên kia. Những ngày đó chồng cô đều vắng mặt, cô sẽ nói chuyện thoải mái và dai dẳng hơn. Cho dù chồng cô có nhà đi nữa, nghe tiếng anh, lão cũng lịch sự hỏi rồi trao lại cho cô, nhưng như thế vẫn thấy lấn cấn. Điều này một lần được cô bấm nhắc khéo, nên anh nhớ, cứ y như thế mà làm. Anh luôn chờ tiếng chuông reo vài bận mới thấy cô nhấc máy. Bao giờ cô cũng nói a lô với giọng khàn khàn và anh hay đùa xin gặp một tên người khác. Hẳn nhiên là cô biết mười mươi anh gọi nên cũng trêu lại : ở đây chẳng có mụ...
QUYỂN 2: NHỮNG NĂM THÁNG SINH VIÊN Tôi quyết định học cả hai trường song song chứ không bỏ trường nào cả, ba mẹ sợ học nhiều nên cứ nói mãi cuối cùng không khuyên được đành để tôi muốn gì thì làm. Tôi phải vào trước một tuần để sắp xếp mọi thứ, ba mẹ bảo về ở ở chị Như nhưng tôi không thích, chị ở quá xa xo với các trường tôi học. Lúc đầu tôi định thuê nhà trọ ở nhưng sợ tôi như chị Như nên quyết mua một căn tại khu vực Thảo Điền, quận 2. Ở đây cũng tiện nằm ở giữa hai trường, không quá xa nhau. Đầu tháng 9 tôi đi làm thủ tục nhập học, xong xuôi phải học chính trị đầu năm chạy song song cả hai trường nên không có thời gian để gọi cho em. Tối về...
Huy và Kiệm chính là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Huy và gia đình Kiệm ở trong cùng một dãy phố. Huy và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học. Trong thời gian theo học Đại học, hai người lại cùng nhau thuê chung một căn phòng gần trường. Huy và Kiệm lần lượt bị mất trinh với cùng một bà chủ nhà trọ. Sau đêm đó hai người bắt đầu đi tìm những bông hoa lạ. Huy và Kiệm là hai sinh viên đẹp trai, con nhà giàu nên dễ gây được cảm tình với nữ giới. Bà chủ nhà trọ đã dậy hai chàng cùng một lúc làm tình với bà ta. Do đó sau này họ thường trao đổi người tình với nhau và cùng một...
Chuyện là hôm ấy cũng rảnh rỗi, cái đời sinh viên ngồi cày game tới 8 giờ tối cũng chán, nên em xách đít đi ăn, sẵn tiện thì hú hí hẹn mấy đứa chiến hữu ngày nào cũng gặp nhau mòn mặt tới quán bún riêu quen thuộc, cơ mà ngày nào không thấy mặt chúng nó thì nhớ lắm cơ. Tới quán dựng chiếc super cup huyền thoại mà bà già em truyền lại từ năm đầu ĐH tới giờ mà lòng em nặng trĩu, phần thì bữa giờ cứ cảm thấy bế tắc trong chuyện tình cảm, rồi học hành, thi cử … bao nhiêu thứ cứ chất đống, phần thì nợ nần sinh viên, cuối tháng rồi mà ma ma sao còn chưa thấy gửi tiền, mai không biết lấy gì mà bỏ vào mồm, chả nhẽ lại đi mượn chúng nó tiếp, mà nợ cũ...
Cho đến giờ tôi chỉ thích ngồi một mình trong căn phòng vắng, tay cầm li bia, nghe thứ âm nhạc động lòng người, tận lực đem thể xác và linh hồn mình trở nên yên tĩnh lại. Mặc dù chuyện đã qua đi hơn bốn mươi năm, nhưng sau này mỗi khi nhớ lại, trống ngực tôi vẫn không kìm được mà đập thình thịch. Hình dáng của mẹ tôi năm ấy bây giờ vẫn còn hiện lên trong đầu tôi, dù giờ đây bà đã già, không thể ân ái cùng tôi nữa. Tôi châm một điếu thuốc lá, muốn nhớ lại chuyện trước kia, nhưng chỉ còn lại những mảnh vụn mơ hồ, trong mắt chỉ xuất hiện thân thể của mẹ cùng cái chuồng bò cực kì rách nát. Vì vậy tôi mở Word, chuẩn bị đem chuyện trước kia nhất nhất ghi lại. Theo con...
Đêm… Bắc Kinh. Trước cửa lớn của tiêu cục Chấn Viễn, đèn lồng đỏ treo cao, pháo nổ rền vang. Một đội kèn trống đang tấu lên những khúc ca vui mừng. Trong khoảng sân rộng của tiêu cục có bày mấy chục bàn rượu, khách quý đã ngồi đầy, cốc qua chén lại… Mấy trăm vị khách tham gia buổi tiệc này, không một ai là người bình thường, tất cả đều là người ở Tam Sơn Ngũ Nhạc. (Ngũ nhạc có Hằng Sơn, Hoa Sơn, Tung Sơn, Hành Sơn, Thái Sơn. Tam sơn thì gồm Hoàng Sơn – An Huy, Lư Sơn – Giang Tây, Nhạn Đăng Sơn – Chiết Giang.) Chưởng môn các phái Võ Đang, Không Động, Thanh Thành… Thủ lĩnh của các nhóm sơn tặc, thổ phỉ, thủy đạo trên khắp đại giang nam bắc. Ông chủ và đại phiêu sư của ba mươi sáu...
Thùy Dương sống trong một gia đình hạnh phúc cùng chồng và ba con. Ở tuổi 36, nàng có một vóc dáng tuyệt vời, không một người đàn ông nào trông thấy nàng mà không ao ước được ôm nàng trong vòng tay. Với chiều cao 1m65, ngực vun cao, eo thon nhỏ, cặp mông nảy nở, đôi chân dài làm cho cánh đàn ông không thể nhắm mắt làm ngơ trước sắc đẹp mê hồn của nàng. Chồng nàng là một nhà doanh thương thành công, chủ một công ty xuất nhập khẩu. Doanh thu của công ty khá cao, nên Thùy Dương thảnh thơi ở nhà và được chồng cung cấp tiền bạc để chi tiêu một cách thoải mái. Tường, chồng Thùy Dương là một người đàn ông ưa hoạt động, thích làm việc, hay đi đây, đi đó lo công việc buôn bán, nên thường vắng...